Ngày 20/11 đến các bạn học sinh nô nức lên tặng những bông hoa, món quà nhỏ dâng tặng các thầy cô giáo của mình, hình ảnh các bạn học sinh nô nức muốn trao gửi yêu thương, lòng biết ơn tới các thầy cô đáng mến thật đáng yêu, ấm áp biết bao. Bạn có biết ngoài quà tặng các bạn ấy còn truy lùng cả những bài thơ độc về ngày nhà giáo Việt Nam không ? Dưới đây mình xin nêu ra một số bài thơ điển hình ngày 20/11 nhé.
Cô ơi
Rời mái trường thân yêu
Bao năm rồi cô nhỉ?
Trong em luôn đọng lại
Lời dạy bảo của cô
Ngày ấy vào mùa thu
Bước chân em rộn rã…
Cô không lời từ giã
Xa trường tự lúc nào
Em bỡ ngỡ như chiêm bao
Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết
Giọng cô dịu hiền
Thời gian bước triền miên
Cô chưa lần quay lại
Chúng em nhớ cô mãi
Mong thầy cô trở về
Lúc xưa cô vỗ về…
Nay chúng em khôn lớn
Ngày rời trường gần đến
Bao giờ gặp lại cô!
Những bài thơ viết về người thầy mang theo tình cảm mộc mạc của các bạn học sinh.
Thầy
Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng
Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn
Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi
Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ?
Thầy ơi … Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại
Mái chèo đó là những viên phấn trắng
Và thầy là người đưa đò cần mẫn
Cho chúng con định hướng tương lai
Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu một chút
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu …
Bài thơ nói về ơn nghĩa của thầy cô, sự giảng dạy tận tình, tâm huyết đã giúp chúng em nên người.
Mười bảy và thầy
Mười bảy năm tới trường
Mười bảy năm thầy dạy
Bao lẽ phải điều hay
Dạy từ cách đi đứng
Đến cách học nói năng
Dạy chúng con tri thức
Dạy lẽ phải tình thương
Thầy dạy biết bao điều
Giản dị mà ý nghĩa
Cho mỗi đứa chúng con
Các thầy cô giáo chính là người cha người mẹ thứ 2 của chúng ta, cha mẹ là người đã sinh ra chúng ta còn thầy cô lại là người soi sáng chỉ đường đi, dẫn dắt chúng ta nên người.
Không Đề
Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.
Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ thời niên thiếu
Biết bao giờ con lớn được
Thầy ơi ! Con viết về thầy, lại “phấn trắng”,”bảng đen”
Lại “kính mến”, lại “hy sinh thầm lặng”…
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những đau đớn đến gai người.
Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà…
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.
Bạn hãy viết những cảm xúc tình cảm mà mình muốn trao gửi tới thầy cô khi còn có thể nhé để khi rời xa mái trường vẫn còn giữ mãi những kỉ niệm đẹp thời học sinh.
Thầy và chuyến đò xưa
Lặng xuôi năm tháng êm trôi
Con đò kể chuyện một thời rất xưa
Rằng người chèo chống đón đưa
Mặc cho bụi phấn giữa trưa rơi nhiều
Bay lên tựa những cánh diều
Khách ngày xưa đó ít nhiều lãng quên
Rời xa bến nước quên tên
Giờ sông vắng lặng buồn tênh tiếng cười
Giọt sương rơi mạn bên đời
Tóc thầy bạc trắng giữa trời chiều Đông
Mắt thầy mòn mỏi xa trông
Cây bơ vơ đứng giữa dòng thời gian…
Bạn có biết những bài thơ trên gửi gắm rất nhiều tình cảm của các bạn học sinh tới thầy cô giáo của mình không, những bài thơ thơ viết về công ơn lớn lao của thầy cô giáo, sự chỉ dạy tận tình của thầy cô, những luyến tiếc khi xa trường. Sau khi đọc những bài thơ này bạn hãy viết một bài thơ gửi tặng thầy cô giáo của mình nhé.