Ngày 20/11 chính là ngày tri ân và tôn vinh các thầy cô, trong dịp này các bạn học sinh thường viết rất nhiều bài văn tôn vinh thầy cô nhằm bày tỏ lòng biết ơn với thầy cô giáo của mình. Bất cứ ai cũng đều trải qua quãng đời học sinh, cắp sách tới trường, ai cũng từng có một người thầy, người cô dìu dắt trong cuộc đời. Ngày 20/11 chính là cơ hội để mọi người bày tỏ tình cảm của mình tới thầy cô đó.
Công ơn thầy cô
Trong cuộc đời mỗi người, ngoài cha mẹ là người đã sinh thành ra chúng ta thì thầy cô cũng có công lao vô cùng to lớn. Đối với những bạn học sinh cắp sách tới trường thì thầy cô chính là người cha, người mẹ thứ hai vậy.
Thầy cô, 2 chữ thật thiêng liêng mà chỉ các bạn học sinh mới có quyền được gọi. Thầy cô dẫn dắt chúng em đi trên đường đời, chắp cánh cho những ước mơ của chúng em bay cao. Mọi người thường ví thầy cô như người lái đò để chúng em hiểu rằng cuộc sống có rất nhiều khó khăn, thử thách và cũng có nhiều niềm vui, bất ngờ. Nhờ thầy cô tận tình chỉ dẫn, chèo lái con đò để chúng em có thể dễ dàng vượt qua mọi khó khăn và tới bến cảng tri thức trong niềm vui của cả thầy và trò. Những điều mà thầy cô làm cho chúng ta thiêng liêng và cao quý như những gì mà cha mẹ đã làm vậy.
Mỗi thầy, mỗi cô đều là một người lái đò cần mẫn đưa chúng em tới bến bờ của tri thức. Khi năm học kết thúc thì cũng là lúc chuyến đò cập bến. Chúng em biết rằng một chuyến đò đó chứa biết bao công sức và tâm huyết của thầy cô, những tình cảm của thầy cô gửi trao cho chúng em. Chúng em biết rằng đó chính là giọt mồ hôi và nước mắt của thầy cô. Tình yêu thương vô bờ bến đó chúng em xin khắc ghi và cất giữ trong tim.
Là con người thì ai cũng từng có thời gian cắp sách đến trường. Khoảng thời gian đó thật tươi đẹp đúng không, tuổi học trò đầy mơ mộng, đầy những ý tưởng tinh nghịch chớm nở. Chính thầy cô là người đã thay đổi cuộc đời chúng em, uốn nắn chúng em từng chút trên con đường học vấn. Từ khi chúng ta còn bi bô tập nói, chúng ta đã được các thầy cô ở trường mẫu giáo chỉ dạy, tập làm quen với môi trường trường lớp. Tại nơi đó, thầy cô đã dạy cho chúng ta biết nhân nghĩa, lễ phép, biết cách cư xử với mọi người. Để từng ngày chúng ta bước lên những bậc thang kiến thức cao hơn, thầy cô vẫn luôn lặng thầm dõi theo từng bước chân chúng ta, một sai phạm nhỏ, một lần không học bài, thầy cô đều chú ý nhắc nhở, thầy cô đưa chúng ta đến đỉnh cao của tri thức, cho chúng em một tương lai tốt đẹp hơn.
Chúng em luôn tự hào vì là học sinh của thầy cô, thầy cô không đơn thuần là người thầy, người cô mà còn là cha là mẹ của chúng em. Thầy cô luôn sẵn sàng lắng nghe những thắc mắc, tâm tư tình cảm của chúng em. Thầy cô tạo cho chúng em những trận cười sảng khoái trong buổi học khi chúng em thấy căng thẳng. Thầy cô đã kiên nhẫn lắng nghe và thông cảm cho tụi em. Thầy cô cười khẽ và gật đầu khi chúng em cúi chào thầy cô. Và thầy cô cũng sẽ buồn khi chứng kiến chúng em ngỗ ngược. Phải chăng thầy cô không cho phép mình khóc khi học trò hư mà giữ mãi trong lòng để dạy bảo chúng em. Từ những điều nhỏ nhặt đến những điều cao cả chúng em đều rất trân trọng vì đó chính là tình thương mà thầy cô đã dành cho chúng em.
Trong cuộc đời này có những tình cảm thiêng liêng và sâu sắc như tình mẫu tử, tình phụ tử, tình anh em, tình thầy trò. Mọi tình cảm đều mang một ý nghĩa khác nhau, thầy cô đã giúp cho chúng em hiểu hơn về tình thầy trò, một tình cảm thực thụ. Chúng em sẽ mãi khắc ghi và biết ơn thầy cô, chúng em sẽ cố gắng nỗ lực học tập để dành những bông hoa điểm 10 tươi thắm chứa đựng lòng biết ơn sâu sắc của chúng em trong ngày 20/11. Chúng em biết rằng tình cảm của thầy cô dành cho chúng em là vô cùng to lớn không gì sánh bằng nhưng chúng em sẽ cố gắng để thầy cô cảm thấy tự hào về những cô, cậu học trò nhỏ của mình, để nhìn thấy nụ cười của thầy cô nhiều hơn. Thầy cô ơi, thầy cô mãi là người dìu dắt chúng em trên chặng đường đời, chúng em xin hứa sẽ học hành chăm chỉ để không phụ lòng thầy cô.
Vào ngày 20/11 các bạn hãy dâng tặng cho thầy cô, những bài viết, cảm nhận của bạn về thầy cô nhé, đó chính là món quà ý nghĩa nhất mà các thầy cô mong nhận được đó.