Cách tôi dạy con hiểu về sự công bằng. Nhà tôi thì có 4 đứa con là 1 trai và 3 gái. Đứa con trai nhà tôi được xem là con út và là người nối dõi trong nhà nên cũng được tất cả mọi người quan tâm hơn.
Năm nay con trai tôi 7 tuổi, đang học lớp 11, con trai tôi vì hiểu được địa vị của nó trong nhà nên có lúc cũng cậy quyền, lên mặt hống hách với các chị. Nguyên nhân cũng do con là con út nên được tất cả mọi người yêu thương, nuông chiều.
Lúc con học lớp 4 thì không biết là do có ai gợi ý cho cháu hay là cháu bị ảnh hưởng bởi phim ảnh mà cháu đã nhận thức được việc làm chủ sở hữu tài sản, cháu đã nói với các chị ” những món đồ trong căn nhà này và cả cái nhà này sẽ thuộc về em sau này “. Khi tôi nghe thấy lời con nói như vậy thì tôi lo lắng rằng tình cảm giữa con và các chị sẽ có sự rạn nứt, tôi nghĩ nếu tôi không thể chấn chỉnh được suy nghĩ này trong con thì có lẽ gia đình tôi sẽ phải ôm hận sau này và có khi đến chết cũng không thể yên nghỉ.
Hiện nay tôi cũng đã đọc được rất nhiều chuyện anh em ruột tranh giành tài sản của cha mẹ, sẵn sàng chém giết lẫn nhau, những câu chuyện hết sức đau lòng này hiện nay đang ngày một nhiều, bạn có thể thấy ở bất cứ đâu trên báo, lòng tham đã làm sụp đở 1 gia đình yêu thương, nó có lẽ cũng có 1 phần lỗi của sự giáo dục con cái.
Tôi không muốn tình cảm giữa con các vì tư tưởng độc chiếm tải sản mà sinh ra rạn nứt nên đã nói trước mặt con : ” căn nhà mà các con đang ở là của bố mẹ, nếu bố mẹ mất thì ngôi nhà này sẽ được chia đều cho 4 chị em các con, các con không ai được quyền hưởng riêng hết, nếu có ai chịu khó làm việc nhà giúp bố mẹ thì người đó sẽ được quyền lợi ưu tiên còn ai mà lười biếng không làm gì thì sẽ chẳng có gì hết”.
Tiếp đó tôi bắt đầu phân chia việc nhà cho các con, trẻ nhỏ thì làm việc nhỏ còn trẻ lớn sẽ làm việc lớn, mọi người cùng nhau làm việc để cho ngôi nhà thật sạch sẽ, ngăn nắp. Tôi dành nhiệm vụ cho con trai đó là phải thường xuyên quét nhà mặc dù là nó quét còn khá bẩn và chị lớn vẫn phải quét lại, những lúc rảnh rỗi, chồng tôi bỏ đồ đạc trong nhà ra sửa như sửa đường ống nước, sửa quạt, sửa điện…khi đó tôi sẽ kêu các con ra phụ bố, tôi hi vọng các con sẽ có thêm kiến thức sống để có thể vận dụng tốt sau này. Tôi còn muốn con hiểu được sự vất vả của lao động, nếu các con muốn có những thứ vật chất tốt đẹp thì các con cần siêng năng làm việc.
Khi tôi dạy dỗ và giao công việc cho từng đứa con của mình thì chúng lại bắt đầu sống chan hòa và yêu thương nhau, tôi hiểu được rằng tại sao lại có sự tranh chấp quyền lợi trong nhà, sở dĩ có việc đó đó là bởi vì tôi đã chưa thật sự đối xử công bằng với các con. Nếu như tôi yêu thương đặc biệt một đứa con thì sẽ để lại mầm mống gạnh tỵ trong tâm hồn của những đứa trẻ khác.
Trong thâm tâm mỗi con người đều mong muốn có nhiều tiền, được sống giàu sang, sung túc, điều này là động lực thúc đẩy xã hội đi lên nhưng nó cũng là đại học nếu con người thiếu đi lòng quảng đại, không được giáo dục nhân cách khi còn bé. Vì không muốn con mình có sự đáng tiếc xảy ra sau này, tôi luôn luôn dõi mắt theo các con, nhờ vậy mà tôi luôn có thể kịp thời có mặt giúp con khi con gặp rắc rối, để các con hiểu được điểm dừng của các con là ở đâu.
Tôi tin rằng tôi đang làm đúng, dạy dỗ các con đúng cách, tôi giúp các thành viên trong gia đình mở lòng với nhau hơn và tôi đã không còn phải nghe thấy những tiếng so bì thiệt hơn của các con, tôi tâm đắc nhất một câu nói đó là ” công bằng không có nghĩa là cào bằng” nhờ câu nói này mà tôi đã giải quyết được những tranh chấp nơi các con, tôi tin rằng nếu mọi người đều có thể hiểu rõ được đạo lý này thì có lẽ xã hội này sẽ không còn bất kỳ sự xung đột nào nữa. Các gia đình đều sẽ sống hạnh phúc và yêu thương nhau hơn. Khi gia đình được yên ấm vững mạnh thì xã hội cũng ổn định, đất nước cũng phát triển hơn. Mọi người có thể yên tâm làm việc đóng góp cho đất nước.