Dạy con kiểu Pháp: Tại sao trẻ ngoan hơn? Bạn có từng thắc mắc người Pháp có phương pháp dạy con gì mà con họ lại thông minh và nghe lời như vậy không, khi bạn thực sự đi tìm hiểu có lẽ bạn sẽ thấy bất ngờ và nhận ra được rằng hóa ra mình vẫn chưa dạy con đúng cách.
Phụ nữ Việt Nam thường rất yêu thương con cái, bởi vậy sau khi sinh họ sẽ dành hết thời gian của mình để chăm sóc con cái trong khi đó người pháp lại làm ngược lại, họ cho rằng thời gian này là thời gian để họ chỉnh chu lại nhan sắc và chăm sóc cho bản thân.
Có một nghiên cứu về kinh nghiệm chăm sóc con nhỏ của những bà mẹ mà có con cùng độ tuổi, hoàn cảnh sống khá giống nhau tại Mỹ và Pháp. Và mọi người chợt bất ngờ vì độ mệt mỏi mà bà mẹ Mỹ dành chọn con cái cao gấp nhiều lần so với bà mẹ Pháp. Một nghiên cứu khác cũng nói rằng các bà mẹ công sở ở Texas mong muốn được ở nhà chỉ làm công việc nội trợ còn hơn là phải chăm sóc con cái.
Khi tìm hiểu nguyên nhân Pamela chợt nhận ra rằng 2 bà mẹ ở hai nước này đã có quan điểm khác nhau về việc dạy con. Mẹ Mỹ coi con cái là một thứ mong manh dễ tổn thương vì vậy họ không ngừng lo lắng khi đứa trẻ sắp xuất hiện trong khi đó mẹ Pháp thì ngược lại coi việc sinh con là việc bình thường. Cho dù ngày sinh đã đến nơi họ vẫn có thể giữ cho lòng bình thản và nói rằng : đâu khác có đó, nếu thật sự có chuyện không may thì chúng ta sẽ bắt đầu lại với một em bé khác.
Không chỉ riêng mẹ Pháp thờ ơ mà cả ông bố Pháp cũng rất bình tĩnh khi nghe tin vợ sinh. Nếu như trong thời gian vợ sinh con mà ở nhà lại có một trận bóng đá gay cấn cuốn hút họ thì họ sẽ không vội vàng đi vào bệnh viện ngay mà đợi xem hết trận bóng đá đã. Có lẽ những sự bình thản của cha mẹ đã được truyền cho đứa con trong bụng.
Người Pháp với quan điểm này nên họ không coi nặng việc con cái, họ có một quan điểm sống thoải mái đó là học sẽ không bao giờ để con cái làm mất đi cuộc sống hạnh phúc của mình. Khi cô Pamela than phiền với một người bạn về việc con mình hay khóc lúc nửa đêm thì người bạn Pháp này khuyên cô : ” bạn biết không các bà mẹ ở Pháp họ không cho con bú đâu vì họ nghĩ rằng điều này sẽ khiến vòng 1 của họ xấu đi. Cách mà họ trị con đó là họ sẽ cho chút rượu cognac vào bình sữa và sau đó đứa trẻ sẽ ngủ một cách ngon lành từ tối đến sáng rồi. Giả sử đứa bé vẫn có thể tỉnh dậy giữa chừng thì không còn cách nào khác là bạn hãy biệt đôi tai mình lại”.
Phụ nữ Pháp khi sinh con xong họ sẽ không dành toàn bộ thời gian của họ để chăm con, họ cho rằng đây là lúc mà họ cần tút lại vẻ bề ngoài, lo nghĩ cho bản thân, chính vì vậy mà thay vì chăm sóc con họ sẽ thuê một người giúp việc đến chăm con hoặc gửi con đến ngay một nhà trẻ. Người Pháp cho rằng cha mẹ là không phải là người phục dịch con cái, cha mẹ không có trách nhiệm phải lo toan cho con cái, bởi vậy mà trông họ lúc nào cũng quý phái sang trọng, chúng ta sẽ không bao giờ thấy cảnh họ phải đổ mồ hôi vì con cái.
Thực tế thì các bà mẹ ở Pháp cũng không thật sự bỏ bê con cái, khi được hỏi thì họ nói rằng họ muốn con cái mình có thể lớn lên cứng cáp chứ không phải là những con thú nhồi bông, họ mong muốn con cái có thể tự do phát triển hoàn toàn. Họ nghĩ việc này tốt cho con cái mà cha mẹ cũng đỡ vất vả.
Ở pháp, cha mẹ rất ít khi an ủi con cái. Pamela có nói rằng con gái của cô hay gặp ác mộng, cô luôn ở bên con cái, yêu thương vỗ về bé, tuy nhiên nếu cùng một hoàn cảnh như vậy mà xuất hiện tại nhà một bà mẹ Pháp thì bà mẹ sẽ nói với con một cách bình thản rằng : cuộc sống này luôn như vậy và con rồi sẽ còn gặp những chuyện đáng sợ hơn. Một kết quả tốt là đứa bé khi nghe xong đã rất dễ dàng chấp nhận và đối mặt với nó.
Phụ nữ Pháp thật sự rất quan tâm đến con cái, tuy nhiên cách quan tâm của họ có lẽ khó nhận ra, điều đó thể hiện ở việc họ biết rất rõ những bệnh trẻ nhỏ dễ mắc bệnh và đưa ra biện pháp phòng tránh tốt nhất, khi con bị bệnh thì họ không hề có biểu hiện lo lắng, hoảng sợ tuy nhiên sự bình tĩnh của họ đã giúp con trở nên mạnh mẽ hơn.
Một điều so sánh nữa là trong khi các bậc cha mẹ Mỹ thích ca ngợi, khuyến khích con cái khi con làm được một thứ gì đó thì mẹ Pháp lại bình thường hóa việc đó, nếu đứa trẻ mang một bức tranh mà chúng đã mất cả ngày để vẽ được thì mẹ Pháp sẽ không khen ngợi con mà thay vào đó họ sẽ cười nhạo con cái rằng : bức tranh này còn lâu mới sánh bằng những thiên tài hội họa.
Khi mẹ Mỹ muốn con học thật nhiều, biết thật nhiều thì mẹ Pháp lại không quan tâm đến điều đó. Vì vậy mà họ không bao giờ khuyến khích con đọc sách, họ để trẻ phát triển tự do trí não và cho con chơi những trò chơi thích hợp, tốt cho lứa tuổi của con. Họ nồng nhiệt trò chuyện cùng con, dạy trẻ nhận biết thế giới bên ngoài.
Khi nói về sự khác biệt này, Pamela nói rằng người Pháp luôn bình thản khi làm bất cứ việc gì như vậy đó là vì đất nước họ có những dịch vụ tiến tiến, người pháp sẽ không bao giờ phải lo lắng khi trả tiền cho bảo hiểm y tế, giáo dục mầm non, các khoản tiết kiệm. Chính phủ còn ban hành tiền nhận hàng tháng để khuyến khích gia đình nỗ lục có con. Bởi vậy mà mặc dù nước Châu Âu được mệnh danh là khu vực có tỷ lệ sinh đẻ đặc biệt ít nhưng nước Pháp vẫn cao thứ 2 sau Ailen về tỷ lệ sinh.
Ở Mỹ vì khoảng cách giàu nghèo nên cha mẹ luôn muốn con trở thành những người tài giỏi, họ nghĩ rằng xã hội này tiềm ẩn nhiều mối nguy hiểm nên luôn lo lắng cho con cái, và vì những kỳ vọng và lo lắng quá nhiều nên đã khiến họ mệt mỏi hơn cha mẹ Pháp rất nhiều.