Lịch sử nước ta đã ghi đậm bao nhiêu dấu vết của giặc ngoại xâm để lại, bao nhiêu các anh hùng đứng lên kháng chiến chống kẻ thù, dân tộc ta có lòng yêu nước nồng nàn, không chịu sống kiếp nô lệ hèn nhát mà đứng lên anh dũng đấu tranh chống giặc ngoại xâm, chống bọn phản động cho dù có tan xương nát thịt, máu chảy thành sông cũng quyết chiến đấu tới hơi thở cuối cùng. Điều đặc biệt là dân tộc ta chiến đấu không phân biệt già trẻ gái trai, ai cũng có thể đứng lên chiến đấu với lòng mong muốn bả o vệ tổ quốc tươi đẹp, đã có rất nhiều những nữ anh hùng đứng lên chiến đấu bảo vệ tổ quốc như Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Bùi Thị Xuân, Út Tịch…
Khi thời phong kiến còn tồn tại các bạn có biết dân tôc ta đã phải chịu bao nhiêu khổ sở và bất hạnh bởi sự đàn áp của bọn thực dân Pháp, đặc biệt phụ nữ lại càng chịu áp bức, khổ sở nhiều hơn, khi cách mạng nổ ra, họ sẵn sàng tham gia chiến đấu, tham gia vào các phong trào đấu tranh trên cả nước. Chiến tranh đã gây ra nhiều mất mát cho con người nhưng bài viết hôm nay của mình không phải là nói về chiến tranh mà nói về lịch sử ngày 20/10 ra đời như thế nào. Các bạn hãy cùng mình đồng hành cùng nhau tìm hiểu nhé.
Tổ chức quần chúng bắt đầu được hình thành vào khoảng thời gian năm 1927 với sự tham gia của rất nhiều lớp người, phụ nữ trong xã hội như nhóm tương tế, nông hội đỏ, công hội đỏ…có nhiều tổ học nghề và tổ chức có tính giới nữ riêng. Có 3 chị em ở làng Phật Tích là Bắc Ninh ngày nay đã lên đường tham gia vào Thanh niên cách mạng đồng chí hội năm 1927, các chị đã đóng góp rất nhiều cho cách mạng như tổ chức tuyên truyền cho người dân xóa các tệ nạn xã hội, xóa đói giảm nghèo, mở lớp dạy nghề. Năm 1928 có các chị tiêu biểu như Nguyễn Thị Phúc, Nguyễn Thị An, Nguyễn Thị Minh Khai đã tham gia cách mạng, làm việc ở trong tổ chức Hoạt Hội Đỏ. Các chị đã liên hệ với nhiều chị em phụ nữ khác thành lập ra tờ Phụ nữ Giải Phóng trong Vinh.
3/2/1930 Đảng cộng sản Đông Dương đã đưa một cương lĩnh về ” Nam nữ bình quyền” đảng khẳng định phụ nữ là lực lượng quan trọng đấu tranh cho cách mạng. Chỉ khi phụ nữ được giải phóng thì dân tộc ta mới giải phóng, phụ nữ có quyền tham gia vào cách mạng và được quyền thành lập tổ chức phụ nữ. 20/10/1930 Một tổ chức lớn của phụ nữ có tên gọi Hội phụ nữ phản đế Việt Nam đã đổi tên thành Hội phụ nữ Việt Nam, đây có thể coi bước ngoặt đánh dấu lịch sử phụ nữ. Từ đây để động viên, khen thưởng tinh thần các chị em phụ nữ đã đứng lên đấu tranh, có công với đất nước, tôn vinh những nỗi vất vả của phụ nữ, Đảng đã chọn ngày 20/10 là ngày Phụ nữ Việt Nam. Trong khi chiến đấu, phụ nữ Việt Nam vẫn luôn luôn là hậu phương vững chắc để cho các chiến sỹ có thể chiến đấu kiên cường trên các mặt trận tổ quốc, các nữ thanh niên trẻ sẳn sàng tham gia chiến đấu, tập dân quân, là người tiên phog mở đường, chở lương thực tới tiền tuyến, với một ý chí kiên cường, lạc quan họ có thể chịu đựng mọi gian khổ, họ chăm sóc những người lính bị bệnh với tất cả tấm lòng. Có rất nhiều những người phụ nữ không tên đã ra đi thầm lặng trong chiến tranh, những người phụ nữ đã phải chịu những mất mát, đau thương khi người thân của họ không thể trở về nữa, những người phụ nữ ấy, họ có thể là người bà, người mẹ, người chị của bạn. Họ là người phụ nữ Việt Nam anh hùng.
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã đánh giá cao vai trò của phụ nữ trong thời kỳ cách mạng. Bác nói:” giang sơn gấm vóc Việt Nam là do phụ nữ Việt Nam, trẻ cũng như già, tất cả mọi người phụ nữ ra sức dệt thêu cho nước Việt Nam thêm tốt đẹp, rực rỡ”. Bác vẫn luôn biết ơn và thấu hiểu những nỗi vất vả của người phụ nữ, bởi vì bản thân Bác cũng có một người mẹ, khi Bác lên đường đi cứu nước mẹ Bác đã không hề ngăn cản mà ở bên động viên cổ vũ Bác hãy luôn nghĩ đến đất nước, Bác biết mẹ đã phải chạy nhiều nước mắt nhưng vẫn kìm lại lời nói ngăn cản Bác ra đi, cho dù nhiều đêm ở nước ngoài Bác nhớ đến mẹ nhiều, Bác biết mẹ cũng nhớ Bác nhiều như thế, chính sự nhớ nhung này lại làm Bác thêm quyết tâm học tập tốt tìm đường cứu nước hơn.
Không phụ lòng mong mỏi của Bác, phụ nữ Việt Nam giờ đây vẫn luôn trưởng thành từng ngày, họ có trí thức, có sức khỏe, có lòng nhân hậu, yêu nước, luôn luôn ra sức hết mình cho sự nghiệp xây dựng tổ quốc sau chiến tranh.