Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất trên thế giới này. Đời Mẹ chịu nhiều hi sinh, vất vả vì đàn con thân yêu. Hình ảnh người Mẹ từ bao đời nay vẫn mang một ý nghĩa thiêng liêng sâu sắc. Bài viết hôm nay sẽ mang đến cho quý bạn đọc những bài thơ về Mẹ hay và xúc động nhất. Mời các bạn cùng theo dõi!
Mẹ ốm – Trần Đăng Khoa
“Mọi hôm mẹ thích vui chơi
Hôm nay mẹ chẳng nói cười được đâu
Lá trầu khô giữa cơi trầu
Truyện Kiều gấp lại trên đầu bấy nay
Cánh màn khép lỏng cả ngày
Ruộng vườn vắng mẹ cuốc cày sớm trưa
Nắng mưa từ những ngày xưa
Lặn trong đời mẹ đến giờ chưa tan
Khắp người đau buốt, nóng ran
Mẹ ơi ! Cô bác xóm làng đến thăm
Người cho trứng, người cho cam
Và anh y sĩ đã mang thuốc vào
Sáng nay trời đổ mưa rào
Nắng trong trái chín ngọt ngào bay hương
Cả đời đi gió đi sương
Bây giờ mẹ lại lần giường tập đi
Mẹ vui, con có quản gì
Ngâm thơ kể chuyện rồi thì múa ca
Rồi con diễn kịch giữa nhà
Một mình con sắm cả ba vai chèo
Vì con, mẹ khổ đủ điều
Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn
Con mong mẹ khỏe dần dần
Ngày ăn ngon miệng, đêm nằm ngủ say
Rồi ra đọc sách, cấy cày
Mẹ là đất nước, tháng ngày của con.”
Mẹ Ơi – Đồng Thanh Huyền
Đã lâu rồi con muốn gọi … Mẹ yêu !
Bởi trong con ngàn vạn điều muốn nói
Tháng bảy về mùa Vu lan lại tới
Bao mùa rồi con thầm gọi… Mẹ ơi !
Tháng bảy về trời vần vũ mưa rơi
Nước chảy thành sông mắt người đẫm lệ
Biết nói chi chỉ ước sao còn mẹ
Để ân cần, để thỏ thẻ đầy vơi.
Cả cuộc đời mưa nắng mẹ chẳng ngơi
Con lớn khôn mẹ thành người thiên cổ
Vì hạnh phúc con mẹ nào than khổ
Mưa vẫn dãi dầu nắng đổ mồ hôi
Vu lan rồi con lại gọi … Mẹ ơi !
Hồn mẹ linh thiêng trên trời có thấu
Tháng bảy về rồi tâm con sám hối
Mẹ khuất xa rồi vẫn muốn gọi …. Mẹ ơi !
Con cò – Chế Lan Viên
“Con còn bế trên tay
Con chưa biết con cò
Nhưng trong lời mẹ hát
Có cánh cò đang bay:
“Con cò bay la
Con cò bay lả
Con cò Cổng Phủ
Con cò Đồng Đăng…”
Cò một mình, cò phải kiếm lấy ăn
Con có mẹ, con chơi rồi lại ngủ
“Con cò ăn đêm
Con cò xa tổ
Cò gặp cành mềm
Cò sợ xáo măng…”
Ngủ yên, ngủ yên, cò ơi, chớ sợ
Cành có mềm, mẹ đã sẵn tay nâng
Trong lời ru của mẹ thấm hơi xuân
Con chưa biết con cò con vạc
Con chưa biết những cành mềm mẹ hát
Sữa mẹ nhiều, con ngủ chẳng phân vân
Ngủ yên, ngủ yên, ngủ yên
Cho cò trắng đến làm quen
Cò đứng ở quanh nôi
Rồi cò vào trong tổ
Con ngủ yên thì cò cũng ngủ
Cánh của cò, hai đứa đắp chung đôi
Mai khôn lớn, con theo cò đi học
Cánh trắng cò bay theo gót đôi chân
Lớn lên, lớn lên, lớn lên…
Con làm gì?
Con làm thi sĩ
Cánh cò trắng lại bay hoài không nghỉ
Trước hiên nhà
Và trong hơi mát câu văn
Dù ở gần con
Dù ở xa con
Lên rừng xuống bể
Cò sẽ tìm con
Cò mãi yêu con
Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con
À ơi!
Một con cò thôi
Con cò mẹ hát
Cũng là cuộc đời
Vỗ cánh qua nôi
Ngủ đi, ngủ đi!
Cho cánh cò, cánh vạc
Cho cả sắc trời
Đến hát
Quanh nôi”
Mẹ Yêu – Hoa Gạo Bến Quê
Ngày xưa Mẹ gánh mẹ gồng
Đôi vai trĩu nặng bế bồng các con
Cha đi công cán nước non
Vai Mẹ gánh nặng các con hàng ngày
Thương Mẹ tần tảo vai gầy
Nuôi con khôn lớn hăng say việc nhà
Bây giờ Mẹ đã lên Bà
Tóc sưong điểm bạc tuổi già Mẹ mang
Con cháu học giỏi vẻ vang
Dâng lên kính Mẹ tuổi vàng con yêu
Mẹ – Trần Đăng Khoa
Mẹ ơi, có thể trong cuộc chiến đấu này
Con sẽ ngã xuống
Ngã xuống bình thường
Như bao đồng đội của con
Để mái nhà gianh mẹ được yên ả
Dưới sắc nắng vàng…
Và, có thể là, sáng mai bừng mắt ra
Mẹ sẽ nhận về tay mình một tờ giấy…
Như nhiều bà mẹ ở làng
Tờ giấy mỏng manh
Nhưng lại nặng hơn ngàn tấn bom
Trút xuống tuổi già của mẹ
Cho dù thế, mẹ cũng đừng khóc nhé
Con không chết đâu
Xin mẹ cứ đọc Kiều
Cho căn nhà trở lại yên tĩnh
Dưới bóng cây bảng lảng hoàng hôn
Xin mẹ cứ ngồi tựa cửa chờ con
Như những ngày xưa
Mỗi chiều đi học về
Và mẹ lại lắng nghe
Tiếng bước chân bầy trẻ nhỏ
Chúng ôm sách, bá vai nhau, rúc rích cười, đi ngang qua cửa sổ
Đi ngang qua chiều
Yên tĩnh
Và đêm xuống
Đầy nhà…
Đầy vườn…
Đầy cả bầu trời…
Đêm ấm áp và mượt như lụa
Xin mẹ đừng khép cửa
Để cho gió vào
Gió hát trong căn nhà của mẹ
Những bài hát của trời mây
Và mẹ thiếp đi lúc nào không hay
Đến nỗi mẹ chẳng biết được
Thằng con trai mẹ về
Trong làn gió mát
Làn gió đã đi khắp trái đất
Hát ru những bà mẹ không con…
Biên giới 18-3-1981
Bầm ơi! – Tố Hữu
Ai về thăm mẹ quê ta
Chiều nay có đứa con xa nhớ thầm…
Bầm ơi có rét không bầm!
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non
Mạ non bầm cấy mấy đon
Ruột gan bầm lại thương con mấy lần.
Mưa phùn ướt áo tứ thân
Mưa bao nhiêu hạt, thương bầm bấy nhiêu!
Bầm ơi, sớm sớm chiều chiều
Thương con, bầm chớ lo nhiều bầm nghe!
Con đi trăm núi ngàn khe
Chưa bằng muôn nỗi tái tê lòng bầm
Con đi đánh giặc mười năm
Chưa bằng khó nhọc đời bầm sáu mươi.
Con ra tiền tuyến xa xôi
Yêu bầm yêu nước, cả đôi mẹ hiền.
Nhớ thương con bầm yên tâm nhé
Bầm của con, mẹ Vệ quốc quân.
Con đi xa cũng như gần
Anh em đồng chí quây quần là con.
Bầm yêu con, yêu luôn đồng chí
Bầm quý con, bầm quý anh em.
Bầm ơi, liền khúc ruột mềm
Có con có mẹ, còn thêm đồng bào
Con đi mỗi bước gian lao
Xa bầm nhưng lại có bao nhiêu bầm!
Bao bà cụ từ tâm như mẹ
Yêu quý con như đẻ con ra.
Cho con nào áo nào quà
Cho củi con sưởi, cho nhà con ngơi.
Con đi, con lớn lên rồi
Chỉ thương bầm ở nhà ngồi nhớ con!
Nhớ con, bầm nhé đừng buồn
Giặc tan, con lại sớm hôm cùng bầm.
Mẹ già tóc bạc hoa râm
Chiều nay chắc cụng nghe thầm tiếng con…
Trên đây là những bài thơ về Mẹ hay nhất. Qua những tác phẩm này ta như được nhìn thấy chính hình ảnh của Mẹ – những người phụ nữ mạnh mẽ, gồng gánh nuôi con. Hi vọng những bài thơ này đã mang đến cho bạn thật nhiều cảm xúc và ngày càng yêu quý Mẹ nhiều hơn. Xin chào và hẹn gặp lại ở những bài viết sau.