Các cha mẹ đừng bao giờ khen con thông minh quá nhiều vì đây sẽ gây ra những tác dụng tiêu cực cho con cái, con kém cỏi vì nhờn lời khen thông minh này của cha mẹ. Mẹ nghĩ rằng khi khen con mình thông minh thì nó sẽ trở nên tự tin không e ngại thử thách, lời khen là bùa hộ mệnh cho trẻ, để trẻ đừng coi thường đánh giá thấp khả năng của mình.
Thật sự theo mọt nghiên cứu mới đây thì những lời khen này lại gây tác dụng ngược lại, khi bạn khen con mỗi ngày sẽ khiến trẻ bị nhờn lời khen, trẻ ngày càng tự đắc về trí thông minh của mình và trở nên kém cỏi. Bà Carol Dweck hiện đang giảng dạy ở Stanford đã thực hiện một cuộc nghiên cứu với trẻ em học lớp 5, bà cho trẻ em làm một bài test IQ và dễ dàng biết được trình độ của các em, bà cho trẻ em xem điểm số của mình kèm theo 1 dòng khen ngợi, bà khen 1 số em về trí thông minh ” em thật giỏi trong lĩnh vực này”, một số em khác bà khen các em nên cố gắng ” em hãy học hành chăm chỉ lên nhé”
Tiếp theo bà cho trẻ em làm thêm bài test thứ 2, bài này sẽ có 2 đề, 1 đề khó hơn bài trước và 1 đề dễ như bài trước và bà thấy rằng những em được khen ngợi cần cố gắng đa phần đều chọn đề khó hơn và những em được khen giỏi lại chọn bài kiểm tra dễ, có vẻ trẻ thông minh thích né tránh bài khó.
Tại sao chúng lại làm vậy lẽ ra chúng sẽ chọn bài khó chứ, Bà Dweck đã viết ra một kết luận cuối cùng sau khi suy nghĩ tìm ra lời giải sau đây :” Khi chúng ta khen ngợi trẻ thông minh, chúng ta đang ám chỉ cho chúng thấy là chúng hãy tỏ ra thông minh lúc cần chứ đừng mạo hiểm để rồi mắc lỗi” Trí thông minh của trẻ nên dừng lại ở đây để trẻ mãi là thông minh, đây là suy nghĩ của những đứa trẻ học sinh lớp 5 được khen là thông minh khi chúng chọn đề dễ, chúng muốn giữ mãi sự thông minh này và không muốn bị thụt lùi và chúng lo sợ kết quả sẽ thụt lùi khi ấy chúng sẽ rất mất mặt với các bạn bè khác trong lớp.
Bà Dweck muốn kiểm chứng về những suy nghĩ đang hỗn độn trong đầu mình nên bà đã bắt tất cả các em học sinh lớp 5 phải làm đề khó ở vòng tiếp theo và đề khó này tương đương với trình độ của một em lớp 7. Không ngoài dự đoán tất cả chúng đều không thể làm được bài toán này, bà nhìn thấy được những phản ứng khác nhau của 2 nhóm học sinh này, những đứng trẻ được khen thông minh chúng cho rằng thất bại lần này là bằng chứng cho thấy chúng thật sự không hề tài năng, còn những đứa trẻ được khen cần cố gắng thì chúng không bị áp lực tinh thần nhiều, chúng cho rằng bài này thật sự quá khó đối với chúng và việc chúng không làm được là điều đương nhiên, chúng cho rằng chúng đã thật sự nghiêm túc nghĩ cách giải rồi, có những em còn bày tỏ thái độ mình không mảy may bị kích động bởi điều này. Bà Dweck nói rằng bà nhận ra được những cảm xúc, suy nghĩ của trẻ chỉ bằng một cái nhìn lướt qua.
Sau khi bà xây dựng cho lũ trẻ một bài kiểm tra thất bại thảm hại, bà lại để cho chúng làm một bài dễ như lúc đầu, thì bà thấy là những em mà bà khen thông minh chúng làm bài kém đi 20 % trong khi những đứa trẻ được khen cần cố gắng lại làm bài tốt hơn và tăng 30 %. Từ đó bà thấy rằng qua cuộc nghiên cứu này, khi bà khen ngợi sự nỗ lực của trẻ thì chúng sẽ làm chủ được thành công của mình còn việc bà khen chúng thông minh lại làm chúng trở nên hoang mang và dẫn đến thất bại.
Nghiên cứu này sẽ là một bài học bổ ích dành cho các bậc làm cha mẹ, từ nghiên cứu này các bậc làm cha mẹ hãy rút ra được bài học dạy con cho mình, bài học đó là cha mẹ đừng bao giờ khen con thông minh mà hãy khen ngợi vì sự cố gắng của con, hãy khen ngợi về kết quả mà chúng đã đạt được. Như vậy trẻ sẽ tiếp thu những lời khen của cha mẹ và nỗ lực tiếp tục ở lần sau, bạn đừng để bé dừng chân tại chỗ mà hãy để bé tiếp tục đi lên học tập không ngừng nghỉ, chỉ có đi lên thì bé mới phát triển mới có thể thành công sống và tồn tại còn nếu bạn để bé được nghỉ ngơi, đừng dừng chân lại một chỗ thì bé sẽ gặp rất nhiều thất bại trong cuộc sống sau này.