Sau đây là một chia sẻ của một bà mẹ Việt ở Pháp có tên là Hà Millard, chị đã viết lên những dòng tâm sự trên VietNamNet rằng chị đã bị ảnh hưởng bởi cách dạy con của người Pháp như thế nào, ngoài ra thì chị vẫn giữa văn hóa Việt trong cách nuôi dạy con như sao. Chúng ta hãy cùng xem những dòng mẹ Việt ở Pháp chia sẻ cách dạy con sống tự lập sau đây nhé.
Chị lấy chồng Pháp sau đó sang Paris sinh sống và sinh được 1 cậu con trai, con trai của chị rất may mắn vì được dạy dỗ và chịu ảnh hưởng của văn hóa Việt và văn hóa Pháp. Chị chia sẻ : trước khi có con, tôi luôn nhìn những bà mẹ xung quanh tôi dạy con, tôi thấy là các ông bố, bà mẹ ở Pháp rất quan tâm đến con cái nên họ dành khá nhiều thời gian cho con.
Ngày cuối tuần ở Pháp được con là ngày của các ông bố, nếu bạn đi ra ngoài công viên chơi vào ngày này bạn sẽ thấy cảnh tượng các ông bố đang vui đùa cùng con thay vì là các bà mẹ, trẻ con ở Pháp có tính tự lập rất cao, đây cũng là điều mà tôi thấy cảm phục và mong muốn dạy con mình theo kiểu Pháp.
Những người phụ nữ Việt sang nước ngoài họ gặp phải nhiều khó khăn khi sinh con, họ không có điều kiện mang con cho bà ngoại chăm sóc hộ, điều này có lẽ là sự thiệt thời của họ tuy nhiên đó lại đồng thời là điều tốt vì mẹ và con sẽ tự lập hơn, mẹ có thể chú tâm trong việc dạy con mà không bị ai chi phối do ý kiến 2 bên khác nhau.
Dạy con tự lập trong cách ngủ
Tôi là phụ nữ Việt gốc Bắc cho nên tôi muốn giữ gìn gốc gác của mình, tôi khá bảo thủ trong việc này cho nên dù con trai tôi sống ở Pháp nhưng tôi bắt thằng bé phải biết tiếng Việt. Tôi dạy con tiếng Việt bằng cách hát những bài hát Việt cho con nghe, lúc để con ngủ thì tôi lại để con ngủ theo kiểu Pháp nghĩa là cho con ngủ riêng.
Tôi thấy được cảnh con của bạn bè tôi dù đã 7, 8 tuổi nhưng vẫn còn ngủ chung với bố mẹ và tôi không hề đồng tình với việc này, cho dù nhà tôi có nhỏ đi chăng nữa thì tôi vẫn sắp xếp cho con một chiếc giường nhỏ riêng trong phòng tôi. Khi con được 1 tuổi thì tôi cho con hẳn chiếc phòng ngủ của mình, bởi lúc này con đã có thể nhận thức được và nếu tôi để bé tiếp tục ở chung phòng ngủ thì thì khi bé nhìn thấy bố mẹ, bé sẽ luôn đòi theo, có lúc con cũng làm nũng với tôi mong tôi ngủ lại phòng bé nhưng tôi vẫn chỉ đọc chuyện ru bé ngủ mà thôi. Có người nói với tôi rằng họ không nỡ để con ngủ một mình vì họ lo lắng cho con nhưng nếu họ cứ lo lắng như vậy thì khi con lớn, con sẽ khó mà có thể ngủ một mình.
Tự lập trong cách ăn
Khi tôi không cho bé bú đêm nữa tôi đã gặp phải sự phản đối quyết liệt của mẹ, tuy nhiên tôi chỉ đồng ý phần nào với mẹ thôi, khi bé bú sữa mẹ thì bé sẽ nhanh đói hơn vì vậy mà tôi phải cho bé bú bất cứ lúc nào. Khi bé được 5 tháng tuổi thì tôi kiên quyết giúp bé bỏ thói quen ăn khuya, tôi để bé bú sữa no trước khi cho bé ngủ và nếu như đến nữa đêm bé lại thức dậy đòi bú sữa thì tôi sẽ dỗ dành bé đi ngủ mà thôi, từ các lần sau đó thì bé đã có thể ngủ ngon và không thức dậy đòi bú nữa.
Khi bé tròn 15 tháng tuổi thì tôi để bé tự xúc cơm ăn, bé mới đầu cầm thìa chưa vững nên cần sự giúp đỡ của người lớn, bé cảm thấy thích thú khi tự mình xúc cơm ă, mặc dù bé làm rơi vãi cơm ra nhiều nhưng bố mẹ hãy cứ động viên bé chứ đừng nên la mắng. Khi tôi thấy bạn bè của mình cứ phải bón cơm cho con ăn thì tôi đã hỏi họ sao không để bé tự ăn và câu trả lời của họ chính là để bé tự ăn thì lâu lắm, có khi bé ăn mất cả tiếng đồng hồ nên thôi mình cứ cho bé ăn cho nhanh”.
Điều này thật sự là cái dở trong việc dạy dỗ con cái của chúng ta, bạn muốn hoàn thành mọi thứ thật nhanh và đã khiến bé ỷ lại vào bạn, bé sẽ không ăn nếu không có ai đút cho bé ăn, tôi nhớ có một lần tôi tới nhà một người bạn Pháp và tôi thấy họ có một cô con gái nhỏ 2 tuổi đang tự ăn cơm 1 mình, cô bé chỉ nhờ bố giúp đỡ khi mà bé đã ăn xong cơm thôi, cô bé đứng dậy đi rửa tay sau đó tự chơi đồ chơi của mình. Khi nhìn cách cho con ăn của người bạn Pháp và cách mà bạn tôi cho con ăn tôi chỉ có thể lắc đầu ngán ngẩm mà thôi.