Ngày Tết trung thu đến, người lớn thường dắt trẻ con đi chơi trung thu, ngoài ra người nông dân ta từ xa xưa còn vận dụng cách xem hiện tượng trăng, nhật thực để đoán số mệnh đất nước và mùa màng trong năm. Nếu trăng mà càng tròn, càng vàng thì ắt hẳn năm đó sẽ là một năm mùa màng bội thu, nhiều tằm tơ, nếu trăng mà đổi màu xanh hoặc lục bất thường thì hẳn năm đó mùa màng sẽ không được tốt, mà mùa màng không tốt thì phần lớn là do thiên tai nhiều gây nên. Mặt trăng mà được màu cam thì chắc hẳn nước ta dân chúng sẽ được ấm no, triều đình vua chúa cai trị anh minh. Nói đến đây các bạn có thấy ngày Tết trung thu thật hay và thú vị không. Chúng ta hãy cùng nhau đi tìm hiểu tại sao có ngày Tết trung thu nhé.
Ở nước Việt Nam chúng ta thường bày tiệc trung thu vào mùa thu, đúng hôm rằm tháng tám. Trung thu nhà nhà đều làm mâm cỗ và bánh trái cúng ông bà tổ tiên, cách cúng khác với các ngày lễ khác là ta cúng ở trước sân nhà đầy trăng sao. Mọi người vào dịp này thường uống rượu, ngắm trăng, hát những bài hát dân ca, những trẻ em sẽ không uống rượu như người lớn mà ăn bánh kẹo từ người lớn để ở ngoài sân, nhìn giống một mâm cỗ, khi trẻ con ăn bánh kẹo thì đây gọi là “phá cỗ”, bọn trẻ con có thể ăn bánh kẹo, đi ra sân đình chơi nhìn múa lân, hát bài hát về trung thu, hưởng không khí trọn vẹn của đêm trung thu.
Nước ta có ngày Tết trung thu vào ngày 15/8 âm lịch vì chúng ta nhiễm văn hóa của người Trung Quốc. Có một câu chuyện về ngày Tết trung thu như sau: Chuyện kể về vua Đường Minh Hoàng sống ở niên đại 713 – 741 Tây Lịch, ngài một hôm vào ngày 15/8 âm lịch thấy trăng tròn vành vạch, không khí bên ngoài gió thổi thoang thoảng vô cùng dễ chịu bèn nổi hứng đi chơi vườn Ngự Uyển, vua dang dạo chơi thì bắt gặp một vị đạo sĩ có tên là La Công Viễn, mọi người thường gọi ông là Diệp Pháp Thiện. Vị đạo sĩ này là người có phép thuật thần thông quảng đại nên đã đưa vua lên cung trăng chơi. Cảnh ở cung trăng quả là cõi tiên tuyệt đẹp, vua vui mừng ngắm cảnh tiên và nghe tiếng đàn ca hát du dương của các nàng tiên đang múa những vũ điệu thướt tha, xiêm áo đủ màu. Nhà vua ngắm nhìn quên của thời gian, thấy trời sắp sáng, vị đạo sĩ vội vàng nhắc vua đến lúc phải đi, vua đi cùng đạo sĩ nhưng trong lòng vẫn còn luyến tiếc nơi này.
Vì còn nhiều vấn vương nơi tiên cảnh nên khi về tới hoàng cung vua cho phép ngày rằm tháng 8 mọi người dân được rước đèn và làm tiệc ăn mừng. Ở trong cung vua và các vị phi tần cùng nhau uống rượu, ngắm trăng, bên cạnh là các cung nữ đang ca hát, nhảy múa để ôn lại kỷ niệm kì diệu đã qua. Việc rước đèn và tổ chức tiệc cũng từ đó mà trở thành tục lệ của nhân gian. Có người nói tục rước đèn bày cỗ ngày rằm tháng 8 ở đây là do ngày này là ngày sinh nhật của vua Đường Minh Hoàng, vì vậy mà vào ngày này vua cho phép mọi người được chung niềm vui với vua.
Có một câu chuyện khác Tết trung thu như sau: Chuyện nói về một vị tướng của nhà Tây Hán tên là Lưu Tú vào năm 206 trước Tây Lịch, thời bấy giờ đang có chiến tranh nhưng lương thực thì cạn kiệt vì vậy ông đã cầu xin thượng đế trên cao có thể cho quân lính một chút đồ ăn chời đợi lương thực đến. Sau khi cầu nguyện xong thì quả nhiên các quân lính xung quanh bỗng tìm được rất nhiều khoai môn và bưởi xung quanh, nhờ chỗ đồ ăn này mà Lưu Tú và binh lính có sức để đánh thắng kẻ địch, đất nước được yên bình, Lưu Tú được dân tôn làm vua trở thành vua Quang Võ nhà Hậu Hán. Nhớ về ngày này vua kêu binh lính và người dân phải làm lễ tạ đất trời với đồ cúng là khoai môn và bưởi. Ngày Tết trung thu này khi sang Việt Nam được người Việt ta biến đổi thành ngày Tết mang đậm văn hóa Việt.
Tết trung thu của ta, bố mẹ sẽ bày cỗ và mua đèn lồng treo nhà và mua đền rước cho con cái. Cỗ mừng trung thu chỉ đơn giản là bánh trung thu, kẹo và hoa quả, đây là dịp để cả nhà ngồi vui bên nhau, sưởi ấm lại tình cảm giữa những người thân trong gia đình, để con cái cảm nhận được tình yêu thương săn sóc của bố mẹ dành cho mình. Vào ngày này mọi người có thể mua bánh kẹo trung thu, rượu, trà đem đi biếu ông bà, cha mẹ, thầy cô, họ hàng làng xóm… Con cái sẽ nhân ngày này để bày tỏ lòng yêu thương đối với các bậc cha mẹ đã có công nuôi dưỡng sinh thành.